
Người dịch: Ái
Tác giả: Vương Nhị Miêu
Số chương: 4
Tôi và Lục Vân Tranh từng có một mối quan hệ không thể công khai.
Anh chu cấp tiền cho tôi học đại học, còn tôi thì… lên giường với anh.
Sau này, anh nói anh muốn kết hôn, muốn có con.
Thế là, anh tự mình chấm dứt tất cả.
Nhiều năm sau, chúng tôi tình cờ gặp lại — tôi đi cùng giáo sư đến tìm anh để xin đầu tư.
Sau vài vòng rượu, tôi say mềm, ôm chặt lấy anh không buông:
“Bây giờ tôi kiếm được ba nghìn một tháng, cho anh hai nghìn, anh ngủ với tôi được không?”
Mọi người xung quanh lúng túng giải thích:
“Có lẽ là vì Lục tổng trông quá giống người bạn trai đã mất của cô ấy…”
Sắc mặt anh đen lại như đáy nồi:
“Vậy nên, em đi khắp nơi nói với người khác rằng tôi chết rồi?”
Chưa có đánh giá nào.