
Người dịch: Ái
Tác giả: Nước soda vị vải
Số chương: 4
Tôi chính là kiểu "nữ chính" trong truyền thuyết. Sau khi bắt tại trận chồng và bạn thân ngoại tình, tôi không khóc lóc cũng chẳng làm loạn, chỉ nhàn nhạt ném lại một câu:
"Gã đàn ông này, tôi tặng cô đấy."
Bạn bè đều khen tôi giữ được tôn nghiêm, cầm lên được thì buông xuống được, đúng chuẩn hình mẫu nữ chính sảng văn bước ra đời thực.
Nhưng mọi chuyện lại chẳng đi theo cái kết hả hê như trong truyện.
Hai kẻ kia sau khi hứng chịu một trận bão dư luận thì dứt khoát đi đăng ký kết hôn.
Sang năm sau, cô bạn thân sinh được cặp sinh đôi long phụng, chồng cũ khởi nghiệp thành công, sự nghiệp phất lên như diều gặp gió.
Bọn họ trở thành gia đình hạnh phúc kiểu mẫu khiến ai nấy đều phải ghen tị.
Còn tôi, sau khi ly hôn không lâu thì rơi vào khủng hoảng tâm lý.
Nỗi đau và sự nhục nhã giày xéo tâm can, cộng thêm niềm tin vào "ác giả ác báo" hoàn toàn sụp đổ, khiến sự nghiệp lẫn tình cảm của tôi trượt dài không phanh, cuộc đời rơi xuống đáy vực.
Sống dật dờ suốt một thời gian dài, cuối cùng tôi bị một chiếc xe tông bay khi đang băng qua đường.
Trước lúc tôi trút hơi thở cuối cùng, cô bạn thân đến thăm, ánh mắt vừa thương hại lại vừa như tiếc nuối:
"Tôi biết cô luôn tự cho mình là nữ cường, thế nên hôm đó tôi mới cố tình sắp đặt để cô bắt gặp được cảnh chúng tôi."
Tôi chết trong sự hối hận và không cam lòng tột độ. Vừa mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng khoảnh khắc bắt gian tại trận năm nào.
Chưa có đánh giá nào.